Ngón tay hắn nhẹ nhàng lướt qua gò má ta, lúc ấy ta mới phát hiện — không biết từ khi nào, ta đã rơi lệ.
Hắn vẫn mang theo vẻ châm chọc độc địa thường ngày, nửa trêu đùa nửa đùa giỡn.
Nhưng ta, lần đầu tiên nhìn thẳng vào thứ tình cảm đang dâng lên trong lòng mình.
Tô Ngọc khựng lại.
Ta ôm chặt lấy hắn.
“Đừng lo, ta nhất thời cũng chưa chết được đâu. Bạch tiên sinh đang tìm thuốc cho ta rồi.”
Phải nói, lúc Tô Ngọc chịu nói lời tử tế, thật sự dịu dàng đến khiến người ta mềm lòng.
Ta cảm nhận được hắn cũng dần dần ôm lấy ta, khẽ vỗ nhẹ lưng ta.
Chuyện gì thế này, sao lại thành hắn an ủi ta?
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT