Bùi Thứ nói ra điều đó quá đỗi tự nhiên, đến mức khiến Lâm Thu Thu bắt đầu nghi ngờ nghi ngờ rằng rốt cuộc là nàng lén lút chuẩn bị quà cho hắn, hay thực ra nàng vốn đã nợ hắn một chiếc túi thơm rõ rành rành từ trước.
Nếu không thì sao hắn lại nói một cách rõ ràng đến thế, lại còn ra chiều đương nhiên như vậy?
Hắn phát hiện ra từ khi nào? Là lúc đắp chăn mỏng cho nàng thì trông thấy sao?
Vì sao hắn cầm túi thơm lại không nói gì? Rốt cuộc là thích hay không thích? Có phải cũng cảm thấy chữ nàng thêu thật xấu không?
Lâm Thu Thu lật lọ thuốc mỡ trong tay, lắc nhẹ. Hắn đúng là còn tìm được cả lọ thuốc đặt trên đầu giường nữa, ra vẻ như là “đổi chác công bằng”. Vậy mà gọi là công bằng sao?
Một bên là nàng thức trắng đêm thêu túi, còn một bên là nàng phải đích thân bôi thuốc cho hắn. Tính ra nàng vất vả trước sau, còn hắn chỉ góp mỗi cái thân?
À, cũng không hẳn chỉ cái thân, còn có cả cuộn trục thư dài kia nữa…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT