“Đó là... con dâu nhà Tôn gia sao?”
“Đúng rồi đúng rồi, mới mấy ngày không gặp mà gầy đi bao nhiêu, nhìn thật khiến người ta xót xa.”
Giọng nói của đám dân làng không lớn, nhưng với tu vi của Lâm Thu Thu, ngũ giác vốn đã nhạy bén hơn thường nhân rất nhiều, đương nhiên có thể nghe rõ từng lời họ nói.
“Ai… tiếc thật đấy. Mảnh ruộng đầu tiên bị yêu châu phá hoại chính là ruộng nhà Tôn gia. Nghe nói trượng phu nàng ta đến giờ vẫn còn nằm liệt giường chưa thể dậy nổi, đứa con trai thì bị yêu châu cuốn đi, đến giờ vẫn chưa có tin tức gì…”
Không khí bỗng chốc lặng ngắt một thoáng, có người khẽ thở dài: “Đến giờ vẫn bặt vô âm tín, e là... dữ nhiều lành ít rồi.”
Nhiều người hiển nhiên cũng đồng tình với lời ấy, ai nấy đều lắc đầu đầy xót xa: “Ai mà không nghĩ thế, bảo sao Tôn gia tức phụ lại đau lòng đến vậy. Sáng nay ta còn thấy nàng ấy trốn ở đầu làng âm thầm lau nước mắt cơ mà.”
“Sao lại không đau lòng cho được? Đó là đứa con độc nhất trong nhà đấy! Kẻ đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh, có ai chịu nổi chứ!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play