Thạch ốc đã bị hủy hoại, hai tuýp thuốc mỡ mà Cốc Dật điều phối cho Bùi Thứ tự nhiên cũng chẳng biết trôi dạt phương nào. Dù vậy, Lâm Thu Thu cảm thấy, dù cho thạch ốc còn nguyên vẹn, thì với tính khí của Bùi Thứ, tám chín phần mười cũng là đã tiện tay vứt đi, nên chẳng thể tìm lại được nữa. Bởi vậy, nàng quyết định đi một chuyến đến Dược Lư Phong.
Dược Lư Phong quanh năm sương khói lượn lờ, hương dược lan tỏa bốn mùa, và chính trong làn hương đậm nhất, Lâm Thu Thu đã tìm thấy Cốc Dật.
“Ồ? Sư thúc tổ chịu bôi thuốc rồi sao?” Cốc Dật từ sau lò luyện đan ló đầu ra hỏi, vẻ mặt còn có chút khó tin.
Hắn vuốt cằm, như thể chưa dám chắc hẳn, vì lần trước khi hắn giúp Bùi Thứ bôi thuốc, đối phương nổi trận lôi đình vẫn còn in đậm trong trí nhớ. Khi ấy, hắn cùng mấy đệ tử Dược Lư Phong đi theo đều bị đuổi thẳng khỏi Vân Vụ Giản, lại còn bị hằm hè cảnh cáo rằng nếu dám đến lần nữa, thì ngay cả Dược Lư Phong cũng sẽ bị hắn lật tung lên cùng Dược Lư.
“……”
Chuyện đó xảy ra vào lúc nào nhỉ? Đại khái cũng đã mấy trăm năm trước rồi.
Ban đầu Cốc Dật còn định khuyên Lâm Thu Thu đừng dính dáng nữa, nên bỏ cuộc thôi dù sao thì tính khí của sư thúc tổ vốn chẳng dễ chiều, trong chiến trận có thể cắn răng chịu đựng mọi cơn đau thấu xương, nhưng sau chiến đấu, chỉ cần một chút đau đớn khi trị thương thôi cũng đủ khiến người phát hỏa lôi đình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT