【Hệ thống, dò quét sát ý giá trị từ đối phương.】

Chức năng này có thể cảm nhận bất cứ ai mang sát ý với cậu.

Khi đối phương xuất hiện thật sự trước mặt, giá trị sẽ hiển thị bằng con số cụ thể. Nếu cách trở qua màn hình hoặc hệ thống giám sát, giá trị sẽ được biểu thị theo ba cấp: thấp, trung, cao.

【Đối tượng dò quét: hacker, sát ý giá trị: 100】

Ôn Sơn hơi nheo mắt, như đang cân nhắc điều gì đó. Hắn hận cậu đến vậy… Nhưng vì sao?

Một âm thanh cảnh báo vọng ra từ hệ thống giám sát gắn trên tường:
“Đối tượng số hiệu 176889, xin chú ý hành vi. Nếu không dừng lại, chúng tôi sẽ áp dụng biện pháp cưỡng chế gây mê.”

“Ngươi đang nhìn ta, đúng không? Nhất định là ngươi đang nhìn ta!”
Hắn duỗi tay về phía Ôn Sơn. Những ngón tay trơ xương, lộ ra từng khúc xương trắng rợn người. Ánh mắt hắn đỏ lòm như máu, mà chỉ sau một ngày ngắn ngủi, cả thân thể đã gầy đến biến dạng.

Ôn Sơn theo bản năng lùi lại vài bước. Hiện tại cậu đang ẩn thân – tuyệt đối không thể có người nhìn thấy cậu. Nhưng ánh mắt của hacker lại kiên định đến đáng sợ, như thể thật sự thấy được cậu qua lớp không khí, khiến sống lưng lạnh buốt.

Một chùm sáng đỏ từ camera lia xuống cổ hacker, hắn lập tức ngã gục, bất tỉnh nhân sự.

Chiếc khăn trải giường hắn ôm theo rơi xuống đất, trên nền trắng in loang lổ máu vẽ thành hình Quang Minh Thần.

Tượng thần đỏ rực tươi cười lạnh lẽo, ánh mắt chằm chằm như thể kéo thẳng người ta xuống cơn ác mộng không lối thoát, sâu tận địa ngục.

Trong lòng Ôn Sơn khẽ trầm xuống.

Cậu ngồi xổm xuống, đặt tay bên người hắn, tiến vào cảnh mộng.

Bên trong là bóng tối vô biên.

Trong bóng đêm ấy, hàng trăm hàng ngàn tượng Quang Minh Thần lơ lửng lượn quanh. Ở mọi góc, vô số gương đồng phản chiếu lại tượng thần – như đang hợp sức bủa vây lấy người đàn ông đang không ngừng cầu nguyện giữa trung tâm.

Trên không vọng ra từng đợt âm thanh như đến từ hư vô:

“Ngươi phải tin vào Quang Minh Thần, người mới dẫn dắt ngươi đến ánh sáng.”

“Quang Minh Thần, xin hãy nghe lời cầu nguyện của ta…”

“Kẻ không tin vào Quang Minh Thần, cả đời sẽ không được toại nguyện.”

“Ngươi phải dán mắt vào tượng thần, nếu không ngươi sẽ rước lấy bất hạnh.”

Những lời nói lặp đi lặp lại, vang lên dồn dập bên tai. Ôn Sơn thoáng nghĩ đến mô hình ngục giam hình tròn mà cậu vừa bước qua.

Hacker quỳ rạp dưới chân tượng thần, miệng lẩm bẩm những câu không đầu không đuôi. Toàn thân hắn phản chiếu trong gương, như thể có vô số bản thể đồng loạt cúi lạy thành kính.

“Ta là tín đồ trung thành nhất của ngài, xin ngài hãy chỉ cho ta con đường nên đi…”

“Xin ngài hãy nhìn về phía ta, ta là người kính ngưỡng ngài nhất…”

“Vì sao ngài vẫn chưa đến bên ta? Là điều gì đã ngăn bước chân ngài? Tại sao ngài lại lẩn tránh ta?”

Giọng nói càng lúc càng điên loạn, giai điệu càng lúc càng chói tai. Ôn Sơn bước lên, định hiện thân để ngăn lại, nhưng chưa kịp đến gần, hắn đã có hành động tiếp theo.

“Ta hiểu rồi, là vì cần tế lễ, đúng không?”

Hắn đặt tay lên mắt, giọng run rẩy mà đầy nhiệt thành:
“Thần của ta, ta nguyện dùng đôi mắt mình, đổi lấy ánh mắt của ngài soi rọi thân xác này…”

Rồi không chần chừ, hắn tự tay móc hai con mắt khỏi hốc mắt. Tròng mắt lăn tròn trong lòng bàn tay như những sinh vật sống, đẫm đầy yêu thương cuồng loạn.

Ôn Sơn nhìn chằm chằm vào hai hốc mắt trống hoác, cả người lạnh toát.

Như thể không hề cảm thấy đau, hắn lại dùng đôi tay đẫm máu của mình run rẩy lần mò về phía trước…

“Thần của ta, ta nguyện dâng cả đầu lưỡi này, đổi lấy lời răn dạy rơi vào tai ta…”

Ôn Sơn vội vã bước tới muốn ngăn cản, nhưng tay cậu lại xuyên thẳng qua thân thể hắn, không để lại chút dấu vết. Máu nóng bắn lên mặt cậu, ướt lạnh.

Đầu lưỡi của hacker bị kéo đứt, rơi xuống nền đá như con cá sống giãy giụa.

Tín đồ thành kính quỳ gối trong vũng máu của chính mình, mắt là hai lỗ trống hoác, miệng cũng không còn nguyên vẹn – máu tuôn như suối.

“Quang Minh Thần đang ở ngay trước mặt ngươi. Vì sao lại phải làm vậy?”
Ôn Sơn đứng dậy, lùi về sau vài bước, giọng nói không nỡ cất lên.

Hắn đã mất lưỡi, không thể nói thành lời, nhưng vẫn đầy phấn khích bò về phía phát ra âm thanh. Đôi tay nhuộm máu vươn qua người Ôn Sơn, lại chẳng chạm được gì.

“Bởi vì hắn tín ngưỡng em.”

Một giọng nói trầm thấp, khẽ mang ý cười vang lên bên tai, rền rĩ như giấc mộng mưa phùn, lại lạnh lẽo như hồ nước sâu thẳm, nổi lên tầng tầng lớp lớp ác hàn.

“Dù sao hắn cũng là tín đồ trung thành của Quang Minh Thần mà.”

“Ai?”
Ôn Sơn đột ngột xoay người, thần lực hội tụ nhanh chóng, ngưng kết trong tay thành một thanh trường đao.

【Nhiệm vụ đối tượng: Ám Hắc Thần, sát ý giá trị: 100!】

Âm thanh hệ thống vang lên.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play