"Tiểu Đới, lần này là lỗi của tôi. Đáng lẽ tôi không nên để cậu theo bác sĩ Triệu ra ngoài. Nhưng thôi, từ giờ cứ đi theo tôi, sẽ không có chuyện gì đâu. Đây là khu nội trú, loại tình huống thế này tuy hiếm gặp nhưng tôi cũng từng xử lý qua vài lần rồi. An toàn của cậu, tôi đảm bảo."
Vừa dứt lời, anh đột nhiên cúi đầu, ánh mắt tập trung nhìn xuống cái bóng dưới chân rồi giẫm mạnh.
Đới Lâm lập tức cảm nhận được bóng của mình có gì đó không ổn. Cái bóng ấy từ từ kéo dài, dính vào tường, rồi như một sợi dây đen mỏng lan dọc theo hành lang về phía trước.
"Bác sĩ Triệu? Bác sĩ Triệu, anh ở đó chứ?"
Bỗng, Đới Lâm nhìn thấy một chiếc giày dính máu nằm lăn lóc ở hành lang phía trước. Hắn nhíu mày, sắc mặt biến đổi.
"Chiếc giày đó... máu? Không lẽ bác sĩ Triệu... bác sĩ Triệu, anh sao rồi?"
Ngay lúc đó, một cơn đau dữ dội bùng phát trong mắt trái của hắn, khiến hắn lảo đảo. Đồng tử mắt phải thì không ngừng giãn rộng như có điều gì đó đang ép lên thần kinh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play