Giữa tòa nhà khám bệnh ngoại trú và khu nội trú của bệnh viện có một cây cầu nối, cho phép nhân viên và bệnh nhân dễ dàng qua lại. Tối nay, Đới Lâm được phân trực tại khu nội trú nên nhân tiện đi cùng Cao Hạp Nhan đến nơi.
Bước chân vào tòa nhà nội trú, không gian xung quanh lập tức chìm vào tĩnh lặng đến lạnh lẽo. Mọi thứ nơi đây, từ sàn nhà, bức tường cho đến đèn trần, đều được phủ một màu trắng toát – thứ trắng bệnh viện đặc trưng, khiến lòng người vô thức mà run lên.
Cao Hạp Nhan từng nói với Đới Lâm, bệnh viện này vốn được thiết kế như một môi trường vô trùng hoàn toàn, tiêu chuẩn còn cao hơn cả phòng mổ. Bất kỳ vi khuẩn hay virus nào cũng sẽ tự động phân hủy khi rời khỏi cơ thể người và tiếp xúc với môi trường nơi đây. Do đó, bệnh viện không cần khử trùng, bởi bản thân nó đã là một cỗ máy thanh lọc sinh học khổng lồ.
Lúc này, mắt trái của Đới Lâm chợt nhói lên, một luồng ý niệm mãnh liệt truyền đến từ bên trong đồng tử. Hắn cảm nhận rất rõ một tiếng gọi không lời, thúc ép hắn ở lại khu nội trú đêm nay, đặc biệt là tầng mà Lâm Nhan đang nằm điều trị. Cảm giác đó không khác gì cơn đói khát cồn cào của một sinh vật đang bị giam cầm, muốn được thỏa mãn. Thậm chí, nó bắt đầu ảnh hưởng đến lý trí và quyết định của hắn.
Đới Lâm không rõ nguyên nhân vì sao mình lại bị thúc giục như thế, nhưng hắn tin, điều đó có liên quan đến đôi mắt mà hắn sở hữu.
Chẳng bao lâu sau, Lâm Nhan được sắp xếp vào một phòng bệnh ba giường ở tầng năm. Trước khi rời đi, Cao Hạp Nhan quay lại dặn dò cô:
"Nếu đêm nay cô cảm thấy có gì bất thường, ví dụ như... sự xuất hiện của ma quỷ, hãy lập tức nhấn chuông gọi ở đầu giường. Nhân viên y tế sẽ đến ngay."
Lâm Nhan nắm chặt chăn, lo lắng hỏi:
"Họ... họ có thể đối phó với ma quỷ thật sao?"
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT