Nhìn thấy các cô ấy đều giữ vẻ "đoan trang, khí chất, ổn trọng". Tống An An không nhịn được cười, hỏi: “Các cậu không thấy mệt sao?”
Thái Hiểu Địch yên lặng trừng mắt nhìn cô một cái.
Sao không mệt mỏi chứ.
Cô nhóc không có lương tâm, bọn này làm vậy là vì ai chứ?
Lý Tư Nhụy không nhịn được, buông xuôi nói: “Được rồi, chúng tớ vốn nghĩ bản thân là người nhà mẹ đẻ, không thể làm cậu mất mặt được, còn muốn giả bộ thêm chút nữa, cậu thì hay rồi, đi lên liền lật tung sân khấu của chúng tớ.”
Trình Khả và Thái Hiểu Địch thấy thế, cũng lười giả vờ nữa.
Bùi Huống khẽ cười nói: “Đều là người một nhà, không cần khách khí.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play