Bùi Huống không muốn tranh chấp nhiều với anh ta, dứt khoát câm miệng, cái gì cũng không nói nữa.
La Dịch nhìn anh thế này tức giận không chịu nổi, nhưng đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, trong mắt không khỏi thoáng qua một tia vui mừng trước tai họa của người khác: “Được, tôi cũng lười nói với cậu, dù sao cũng có người có thể nói được cậu.”
Bùi Huống thấy anh ta cố làm ra vẻ huyền bí, cũng không quá để trong lòng, chỉ tưởng rằng người hắn nói là Lý Thành.
Trước khi hành động, Lý Thành đã dặn đi dặn lại rằng anh phải chú ý an toàn, nhưng đến phút cuối anh lại tự ý quyết định, chắc chắn là ông ấy rất tức giận, lúc này có lẽ vẫn chưa rảnh để qua đây.
Lúc này, cửa phòng bệnh bị người từ bên ngoài đẩy ra, La Dịch đứng vị trí vừa vặn chắn ngay lối vào, anh ta nghiêng người qua một bên, để lộ tầm nhìn phía sau.
"Anh Bùi tỉnh rồi sao?" Lưu Hạo hỏi.
Bùi Huống cười trả lời: “Yên tâm đi, vẫn tỉnh suốt, không có...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT