“Cẩn thận!”
Tống An An nhờ lực từ phía sau, đứng vững lại, cảm thấy hơi sợ, nói: “Cảm ơn.”
"Meo meo~" Một tiếng mèo kêu truyền đến từ bên chân.
Tống An An theo bản năng nhìn lại, thì ra là Cầu Cầu.
Bùi Huống khom lưng ôm lấy vật nhỏ trên mặt đất, anh gõ nhẹ vào đầu nó: “Nhóc con, còn dám hù người nữa thì khỏi ăn cơm.”
Cầu Cầu làm như nghe hiểu, ấm ức kêu meo meo vài tiếng.
Bùi Huống không để ý đến nó, quay đầu nhìn về phía Tống An An: “Em thế nào rồi, không sao chứ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play