Edit: Linh
Đế Nhan Ca và Tiêu Tuyệt tự nhiên không có khả năng đánh nhau. Bởi vì Tiêu Tuyệt biết mình đánh không lại nàng, vì thế hắn cũng không phản bác nữa, mà xoay người một tay ôm Lạc Tử Ngâm lên như bế một đứa trẻ.
“Tử Ngâm, người ở đây đều không phải người tốt, chúng ta đi.”
Mà khi đó Lạc Tử Ngâm thấy Tiêu Tuyệt mang mình rời khỏi cái địa ngục này, nghiễm nhiên coi hắn như ân nhân cứu mạng. Đôi tay nhỏ bé ôm chặt cổ Tiêu Tuyệt.
Đế Nhan Ca nghi hoặc nói: “Tiêu Tuyệt, ngươi muốn mang Tử Ngâm đi đâu? Đồ của ngươi cũng không cần sao?”
"Chó mới thèm thứ rác rưởi ngươi vứt xuống." Tiêu Tuyệt ghét bỏ nói rồi đi xa.
Tiêu Tuyệt vừa đi, Nguyên Trần cẩn thận mở miệng: “Hắn không cần, ta muốn, gâu ~”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play