Nhiệt độ dần tăng lên, Tô Diên thở gấp.
Ánh mắt người đàn ông chuyên chú, mỗi cú chạm đều sâu đến tận cùng.
Mưa gió qua đi, Tô Diên kiệt sức nhắm mắt lại chỉ muốn ngủ. Phó Mặc Bạch hôn nhẹ lên trán cô, sau đó đi lấy nước ấm rửa mặt như thường lệ.
Ngày hôm sau.
Tô Diên dậy rất muộn, khi cô tỉnh hẳn, mới nhớ ra còn phải đi học.
Vội vàng mặc đồ ra khỏi phòng, bữa sáng đã bày sẵn trên bàn.
Thẩm Như thấy cô vội vã như vậy, cười an ủi: "Con chậm một chút không cần gấp, lát nữa Mặc Bạch sẽ lái xe đưa con đi học."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT