--
Lạc Bạch Họa chỉ tỉnh táo được trong chớp mắt, rồi lại mê man, quên luôn cả việc Dụ Cảnh Ngôn yêu chiều mình đến mức nào. Một lúc lâu sau, cậu nhỏ giọng hỏi theo bản năng:
“...Tôi có thể lên lầu ngủ được không?”
Đáy mắt cậu đầy vẻ ngây ngốc, hàng mi dài như lông quạ rũ xuống, khẽ run rẩy vì buồn ngủ, đến sự quạnh quẽ cũng hóa thành mềm mại.
Dụ Cảnh Ngôn bất giác nín thở, như sợ thổi tan đi khoảnh khắc quý giá này.
Hắn cố đè nén trong lòng cảm giác ngứa ngáy cùng dục niệm, nhẹ giọng nói:
“Anh đi hỏi tổ chương trình một chút.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play