Nhưng đối với Lý Quốc Bang mà nói, những chuyện này đều là chuyện nhỏ, quan trọng là thanh danh của Lý Văn Thư.
"Chuyện đó để sau hẵng nói, trước mặt nhiều người như vậy, con không nên nói như thế, như vậy chẳng phải là hại chị con sao?”
Nghe vậy, nước mắt Lý Tâm Nhu càng rơi dữ dội hơn.
"Vừa rồi con cũng là quá nóng vội, căn bản không nghĩ nhiều như vậy.”
"Vậy con cũng không thể không nghĩ gì mà nói ra như thế, chuyện này mà truyền ra ngoài, sau này chị con còn mặt mũi nào nữa?”
Trương Mỹ Liên ngồi bên cạnh cũng không nhịn được lên tiếng phụ họa, chuyện này mà xảy ra vào mấy năm trước, thì phải bị treo biển đấu tố.
Lý Tâm Nhu cứng cổ, trong lòng tức giận vô cùng, cái đồ nhà quê chết tiệt này, nếu không phải vì cô, bố mẹ cũng sẽ không trách mắng cô ta như vậy.
"Mẹ, có phải chị đã nói gì với mẹ rồi không? Con từ nhỏ được bố mẹ nuôi lớn, con là người như thế nào bố mẹ không rõ sao? Bố mẹ thà tin tưởng chị cũng không tin tưởng con sao?”
Trương Mỹ Liên thở dài.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play