Lập một kế hoạch lớn, Phương Tri Ý không bao lâu sau đã ngủ thiếp đi.
Đến khi cô tỉnh dậy, trong phòng khách đã truyền đến tiếng nói chuyện, cô nghe ra là giọng của anh cả, nghĩ đến việc sắp được gọi điện thoại cho bố mẹ, cô lập tức vui vẻ nhảy xuống giường.
Cô đi ra khỏi phòng ngủ thì thấy đúng là anh cả đã về, đang đứng ở cửa bếp nói chuyện với anh.
Phương Tri Thư thấy em gái đi ra, cười hỏi: “Dương Dương, nghỉ ngơi ổn rồi chứ?”
Phương Tri Ý gật đầu: “Anh cả, em nghỉ ngơi ổn rồi, anh thứ đâu ạ?”
Vừa dứt lời, Phương Tri Lễ đã thò đầu ra từ trong bếp, trên người chỉ mặc một chiếc áo sơ mi màu xanh ô liu, vạt áo nhét vào trong chiếc quần quân màu xanh, tay áo xắn lên quá khuỷu tay, trên khuôn mặt vốn không trắng trẻo lại lem luốc đầy muội than đen sì.
Nhưng anh ta hoàn toàn không biết, còn vẫy tay với Phương Tri Ý: "Dương Dương, anh dọn sạch lò bếp, tối nay chúng ta có thể tự nấu cơm rồi." Vì sự đeo bám dai dẳng của Bùi Từ, bây giờ Phương Tri Lễ thực sự rất tò mò về tay nghề của em gái.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT