Ngay cả Bùi Từ cũng hơi tò mò, cô gái nhỏ sẽ không bị dọa chứ?
Chỉ là khi anh quay đầu lại thì phát hiện cô gái nhỏ đang chăm chú nhìn anh trai mình với vẻ mặt tò mò: “Sau đó thì sao?”
Phương Tri Lễ nói: "Tất nhiên là không đuổi lại được con cừu." Anh ấy hơi tiếc nuối nói: “Đến lúc tuyết rơi, tuyết trên núi có thể dày tới hai ba mét, những con báo tuyết và đàn sói này không tìm được thức ăn thì thích lui tới đàn cừu của khu chăn thả, mỗi năm vào mùa đông, bộ binh của căn cứ chúng ta đều phải cử người đi xua đuổi đàn sói, nếu không thì một mùa đông trôi qua, đàn cừu của khu chăn thả sẽ mất đi một nửa.”
Nói xong anh mới phát hiện Bùi Từ đang nhìn em gái mình, anh cũng đột nhiên tỉnh ngộ, em gái mình là một tiểu thư khuê các, thích sóc nhỏ không có nghĩa là thích sói và báo tuyết, những loài thú dữ này.
Phương Tri Lễ cau mày, bực bội tháo mũ quân đội ra, gãi đầu rồi mới cẩn thận hỏi: "Dương Dương sợ không?" Em gái vốn đã nhát gan, mới đến đây mình lại nói sói nói báo tuyết làm gì.
Kết quả là cô gái nhỏ nghe xong thì cong cả mắt mày, thậm chí còn lộ ra vẻ phấn khích: “Em không sợ.”
Cô nói xong, hai người ở ghế trước đều cười nhẹ, Bùi Từ cười hỏi: “Không sợ sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT