Phương Tri Ý ngồi ở yên sau xe lúc đầu còn không thấy gì, sau đó nghiêng đầu nhìn về phía sau, phát hiện con dốc này quá cao, người này thế mà lại chở mình đạp lên, nhất thời vô cùng khâm phục.
“Bùi Từ, anh khỏe thật đấy, dốc cao như vậy, anh thế mà lại đạp lên được.”
Đây chính là lý do Bùi Từ mượn xe đạp, nếu lái xe thì chỉ có thể dừng ở chân núi rồi đi bộ lên, như vậy chắc cô gái nhỏ sẽ mệt lắm, cho nên anh muốn đạp xe đến để có thể chở cô lên thẳng.
Quả nhiên lại được đối tượng của mình khen, thể chất của anh vốn đã tốt, đối với đối tượng của mình thì càng có sức lực vô biên, con dốc này có là gì?
Chỉ là anh bị khen như vậy thì dễ kiêu ngạo, mở miệng liền nói: “Đây là gì chứ, còn có những cái còn lợi hại hơn nữa.”
Phương Tri Ý hừ một tiếng định buông tay ra, kết quả vừa mới động tay đã bị giữ chặt: "Đừng nhúc nhích, thật sự sẽ ngã đấy." Nói xong xe đạp lại xóc một cái.
Những sự trùng hợp liên tiếp đã khiến Phương Tri Ý phát hiện ra, hai tay ôm chặt lấy eo Bùi Từ bị anh giữ chặt không nhúc nhích được, chỉ có thể dùng trán dụi vào lưng anh: “Bùi Từ, anh có phải cố ý đi đường gồ ghề để em ôm anh không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play