Bùi Từ lại bị chọc cười, cười mắng một câu: "Em đúng là sói mắt trắng." Hợp lý là anh vì đón đưa cô, giữa giờ huấn luyện không bao giờ nghỉ ngơi, khiến cả đại đội oán than kết quả trong mắt cô gái nhỏ chỉ là một câu, vì anh rảnh.
Nghe lời này thật tức chết người, Bùi Từ nghĩ may mà mình còn trẻ, nếu không sớm muộn gì cũng bị tức chết.
"Chẳng lẽ không phải sao?" Cô gái nhỏ còn cố tình khiêu khích anh.
Bùi Từ vừa nổ máy xe, vừa liếc nhìn cô gái nhỏ, tức đến nỗi không muốn nói chuyện với cô nữa.
Phương Tri Ý thích được đà lấn tới trước mặt Bùi Từ, anh càng tức, cô càng vui, nếu có đuôi, lúc này chắc đuôi đã vểnh lên trời rồi:"Bùi Từ, anh nói đi, sao anh không nói nữa, không thích nói chuyện sao?"
Cô một khi làm nũng thì giống như trẻ con, không đạt được mục đích thì không chịu dừng.
Bùi Từ nghiến răng, cuối cùng vẫn chịu thua, nhưng vẫn không mở miệng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play