Phương Tuấn Khanh đang cùng vợ dọn dẹp đồ đạc mang đi, nghe vậy vội vàng bỏ đồ xuống, nắm tay vợ nói: “Đồng chí Đoan Ngọc, sao em còn giống như hồi nhỏ vậy, trêu chọc em một tí là em muốn tuyệt giao với người ta à?”
Hai người là thanh mai trúc mã, Lý Đoan Ngọc là con gái một trong nhà, điều kiện gia đình lại tốt, đúng là tiểu thư chính hiệu.
Trong thời đại mà con gái đi học còn ít, bà đã suốt ngày theo Phương Tuấn Khanh đến trường rồi, hồi đó bà ham chơi, lúc đi trên đường lúc thì muốn bắt bướm, lúc thì muốn đuổi theo chuồn chuồn, thỉnh thoảng Phương Tuấn Khanh sẽ cố tình lừa bà, nếu còn đuổi theo nữa thì sẽ bỏ bà lại, trên đường có chó dữ.
Mỗi lần như vậy, Lý Đoan Ngọc đều nói Phương Tuấn Khanh không tốt, không chơi với ông nữa, tuyệt giao.
Lý Đoan Ngọc nghe vậy có chút nóng mặt, tuổi đã lớn như vậy rồi mà còn bị chồng nhắc lại chuyện hồi nhỏ, hừ một tiếng, không để ý đến chồng.
Phương Tuấn Khanh vốn là người ôn hòa, quanh năm gắn bó với sách vở, tuy đã ngoài năm mươi nhưng không có vẻ gì là già cả, ngược lại càng thêm phần nho nhã.
Trước mặt vợ, ông càng dịu dàng như vậy: “Đoan Ngọc, không phải anh không nói với em, chỉ là chuyện này anh thấy vài ba câu không nói rõ được, anh cũng muốn sắp xếp lại ngôn từ trước, đợi gặp thủ trưởng Bùi mới không đến nỗi lúng túng, chuyện này mà thành cũng không uổng công Dương Dương tính toán cho chúng ta phải không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play