Nhưng căn cứ xảy ra chuyện như vậy thì ông ta chắc chắn không thể chịu đựng được.
Triệu Nghĩa Xương nghe bác sĩ nói xong, sắc mặt căng thẳng mới hơi dịu xuống, vội vàng nói: “Lão tư lệnh, chuyện này đều tại tôi.”
"Anh Nghĩa Xương..." Nói thế nào thì chuyện này cũng không thể trách Triệu Nghĩa Xương được?
Bùi Từ đang định giải thích thì Thái Thiệu Hoài trực tiếp liếc anh một cái: "Lo mà dưỡng thương đi." Sau đó nói với Triệu Nghĩa Xương bên cạnh: “Đi theo tôi đến văn phòng.”
Đều là binh lính do mình đào tạo ra, Triệu Nghĩa Xương lại lớn lên dưới trướng lão Bùi, Thái Thiệu Hoài hiểu rõ tính cách của anh ta, nhưng đối với chuyện hôm nay, ông ta vẫn phải tìm hiểu sâu hơn, bất kể là ai ở địa bàn của ông ta mà làm bị thương người của ông ta thì chuyện này không thể dễ dàng bỏ qua như vậy được.
Phương Tri Ý đứng ở cửa, mãi đến khi tất cả mọi người đều được Bùi Từ mời đi, cô mới chen vào phòng bệnh: “Anh Bùi Từ, anh thế nào rồi, vết thương có nghiêm trọng không?”
Bùi Từ không định nói cho Phương Tri Ý biết, không ngờ cô bé này lại tự chạy đến, liếc nhìn cửa cũng không thấy bóng dáng Phương Tri Lễ: “Phương Tri Lễ đâu?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play