Bùi Từ lập tức nhìn ra suy nghĩ của Phương Tri Lễ, cũng không từ chối, bình tĩnh bước tới nhận lấy việc trong tay anh ấy.
Phương Tri Lễ đi vệ sinh một vòng, sau đó sợ em gái nghi ngờ không có việc gì, thì lấy một cái cuốc từ phòng chứa đồ, nói: "Dương Dương, rau trong sân em mọc cỏ rồi, anh thứ đi nhổ cỏ." Nói xong thì đi thẳng ra ngoài.
Lúc này Phương Tri Ý có người chống len, cũng không để ý đến anh trai, chỉ nhắc Bùi Từ đừng làm rối len của mình, bây giờ len quý như vậy, nếu rối thì tháo ra một đoạn cũng đủ đau lòng.
Bùi Từ nhìn dáng vẻ tiết kiệm của cô, cười nói: "Biết rồi." Nói xong còn một tay đưa ra cho cô nửa hộp trà lấy trộm được: “Này, cho em nấu trà sữa, sau này hết thì nói với anh, anh đi lấy cho em.”
Anh tưởng Phương Tri Ý không nấu là vì hết trà ngon rồi, kỳ thực là vì Phương Tri Ý uống ngán rồi, vốn dĩ cô không quen uống trà sữa mặn, nên mới tự nấu trà sữa hai lần.
Nhưng thấy Bùi Từ còn cố ý lấy trà về cho mình, vẫn có chút cảm động, chỉ là cô mở hộp ra nhìn, nhìn nửa hộp trà nhỏ có chút tò mò, chắc chắn không phải mua: “Anh lấy ở đâu vậy?”
“Trộm.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play