Lần này Chu Nhân hét tên Tư Nhất Văn to hơn một chút: “TƯ NHẤT VĂN.”
Hiển nhiên đã có chút làm ồn đến anh, hiệu quả được nâng cao.
Tư Nhất Văn vẫn chưa mở mắt, nhưng lại quay người kéo Chu Nhân vào lòng mình, ôm chặt lấy cô. Lúc này đây thì anh giống như một đứa trẻ vậy, tất cả mọi việc anh làm đều là vô thức.
Chu Nhân bị ôm chặt trong lòng Tư Nhất Văn, đầu tiên là cảm thấy hô hấp của anh khó khăn, sau đó phát hiện nhiệt độ cơ thể anh ngày càng cao. Cô dùng tay véo vào eo anh một cái, không hề có chút khách khí nào, vỗ anh một cái: "Tư Nhất Văn! Em sắp bị anh làm cho nghẹt thở mà chết rồi đây nè!"
Lúc này Tư Nhất Văn mới thả lỏng ra một chút, mặt mày nhăn nhó trông có vẻ không thoải mái lắm.
Anh cuối cùng cũng chịu mở mắt, đôi mắt hai mí rõ ràng, vẫn hơi khẽ khép, giọng nói vẫn còn rất trầm vì vừa ngủ dậy: "Mấy giờ rồi?"
Chu Nhân vũng vẫy rồi ngồi dậy, cố ý vươn tay ra xoa mặt của Tư Nhất Văn: "Đừng quan tâm giờ giấc làm gì nữa, anh bị sốt rồi đó biết không hả?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT