Chắc chắn Tư Nhất Văn đang cố ý, biết Chu Nhân đỏ mặt, còn đưa tay nhẹ nhàng véo một cái trên má cô.
Gương mặt trắng nõn mềm mại của cô dường như chỉ bóp một cái cũng có thể bóp ra nước, cũng thường xuyên khiến anh yêu thích không buông.
Có lẽ vừa rồi sau khi Tư Nhất Văn hỏi vấn đề kia, trong lòng Chu Nhân không hiểu sao lại có một loại cảm giác chờ mong. Nhưng bận lòng có máy quay ở bên cạnh, Chu Nhân không dám làm gì.
Thời gian cũng không quá muộn, chỉ mới hơn tám giờ.
Giờ này trên quảng trường còn rất náo nhiệt, quần áo của mấy thanh thiếu niên trượt ván bị gió thổi phồng lên, thoạt nhìn tự do phóng khoáng.
Hình ảnh trước mắt làm cho Tư Nhất Văn không khỏi nhớ tới lần trước khi Chu Nhân chơi ván trượt ở quảng trường.
Ngày đó Chu Nhân mang đến cho Tư Nhất Văn sự rung động cùng vui sướng ngoài ý muốn, khiến anh đến giờ vẫn còn nhớ như in. Chu Nhân trên ván trượt tựa như một tiểu tinh linh có cánh, làm cho người ta nhìn chằm chằm không chớp mắt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT