Ôn Bình vẫn ngậm cái kính áp tròng bị anh ta nghiền nát nhưng vẫn còn đàn hồi trong miệng, nghe được sự thật này, vẻ mặt ôn hòa giả tạo mà anh ta luôn mang cũng phải cứng đờ.
Một nửa đã bị anh ta nuốt vào bụng, lúc nãy liếc thấy Cố Thiệu Thừa nghe điện thoại xong đang đi về phía này, anh ta cố tình chừa lại một nửa, định nhân cơ hội trêu chọc Úc Nguyên để thăm dò đối phương.
Anh ta quá hiểu cái thằng em họ này, chứng rối loạn tâm thần nặng dẫn đến tính cách phân liệt, cực đoan, u uất, cuồng loạn, kèm theo hoang tưởng và ảo giác nghiêm trọng... Tóm lại là một con chó điên không kiểm soát được bản thân. 
Anh ta không tin vào mấy chuyện mê tín dị đoan của ông cụ, nhưng dù Cố Thiệu Thừa có tìm được chỗ dựa tinh thần để xoa dịu bệnh tình, anh ta cũng có thể khiến đối phương rơi xuống vực sâu một lần nữa.
Nhưng lúc này, anh ta đang ngậm mảnh vỡ kính áp tròng trong miệng, cảm thấy mình như trò cười lớn nhất của cả buổi tiệc!
Ôn Bình nhắm mắt nén cơn bực tức, nụ cười ôn hòa trên môi nhanh chóng trở lại, chỉ có điều ánh mắt u ám khi nhìn Úc Nguyên khiến cậu phải nép sát vào Cố Thiệu Thừa thêm nửa bước.
Cố Thiệu Thừa đương nhiên phải ôm lấy cậu, vẻ âm u trong đáy mắt đã biến mất từ lâu, hắn hiếm khi lộ ra nụ cười chân thành đến vậy: "Tôi không để ý, dù sao đó cũng không phải nước của tôi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play