Tạ Khinh Phùng liếc mắt nhìn Trần Kim Bảo đang quỳ rạp dưới đất, ánh mắt nhàn nhạt lướt qua như thể hắn chỉ là một con kiến hèn mọn. Nhớ đến ước định khi nãy với Quỷ Mẫu, hắn liền phân phó đám người hầu đang nơm nớp lo sợ bên cạnh cửa: “Mang rìu lại đây, chặt gốc sơn trà kia.”
Trần Kim Bảo nghe vậy liền hồn phi phách tán, lảo đảo quỳ bò lên phía trước, miệng không ngừng van xin: “Tiên trưởng! Tiên trưởng ngàn vạn lần đừng! Cây sơn trà kia mà bị chém… Quỷ Mẫu tất sẽ giết sạch chúng ta a…”
Nhưng Tạ Khinh Phùng chẳng buồn nhìn gã lấy một cái.
Tiết Dật Thanh đứng cạnh vừa nghe đến việc “chặt cây”, tức thì hăng hái như được lệnh, lớn tiếng quát người hầu mang rìu đến, bản thân còn đích thân dẫn đầu. Một rìu giáng xuống, thân cây sơn trà bật máu đỏ tươi như máu người, phun tung toé.
Tiết Dật Thanh bị bắn đầy mặt máu, sắc mặt tái xanh.
Hắn ta biết đây là tà vật nuôi dưỡng oán khí, trong lòng không khỏi run sợ, nhưng càng thêm quyết tâm diệt trừ. Trong khi đó, Tạ Khinh Phùng vẫn đứng yên, ánh mắt lạnh lùng nhìn từng nhát rìu bổ xuống thân cây, máu từ từ thấm đỏ mặt đất.
Đúng lúc đó, Quý Tắc Thanh đang hôn mê đột nhiên khẽ nhíu mày, đầu đau như búa bổ. Y chậm rãi tỉnh lại, ánh mắt còn mơ hồ, nhưng lập tức nhận ra có người đã kéo y ra khỏi huyết cảnh. Vừa nhìn thấy hành động chặt cây, sắc mặt y đại biến: “Dừng tay! Mau dừng tay! Quỷ Mẫu bị trấn dưới cây sơn trà, nếu các người chặt cây, nàng ta nhất định sẽ thoát ra làm loạn!!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT