Tiếng kêu thê lương vang vọng giữa màn đêm, như xé toạc cả không gian, khiến ba người đồng loạt biến sắc. Trong chớp mắt, họ đã lao đến nơi Trần gia tiểu thư và Khúc Tân Mi đang ở, chỉ thấy bốn phía bùa chu sa rơi lả tả, pháp bảo bảo hộ của Tiết Dật Thanh đã bị phá nát không còn ra hình ra dáng. Vừa rồi, bầy nữ quỷ ào đến như gió lốc, đã lôi kéo nửa thân dưới của Trần gia tiểu thư, kéo nàng ta ra khỏi viện trong.
Kiếm trong tay Khúc Tân Mi vung lên chém quỷ, nhưng đã bị mấy hồn ma nữ quấn lấy, khó bề thoát thân. Trần lão gia nhào đến bên con gái, bò trên mặt đất gào khóc: “Nữ nhi! Nữ nhi của ta!”
Lão bộc hấp tấp kéo lấy ông: “Lão gia! Mau tránh ra!”
Cảnh tượng hỗn loạn vô cùng, người người bỏ chạy tán loạn. Quý Tắc Thanh đã rút kiếm, lao thẳng vào đám quỷ để cứu Trần gia tiểu thư. Tạ Khinh Phùng ngoảnh đầu lại dặn Tiết Dật Thanh: “Người không liên quan an, lập tức đưa đi!” Lời dứt, thân ảnh hắn đã lao vào cuộc chiến.
Lũ nữ quỷ kia dường như đã xác định Trần gia tiểu thư là mục tiêu, bị đánh tan rồi lại ngưng tụ, từng đợt từng đợt kéo đến. Trần gia tiểu thư lăn lộn trên đất, khóc gào thảm thiết, mười ngón tay bấu chặt đất đá, máu từ đầu ngón tuôn ra đỏ tươi. Quý Tắc Thanh chứng kiến thảm cảnh ấy, lòng đau như dao cắt, không chần chừ, lăn người một cái đã ôm lấy nàng vào lòng, thân thể chắn trước quỷ trảo đang bổ xuống.
“Sư huynh….!”
Tạ Khinh Phùng khẽ “Ân” một tiếng, thanh âm tuy nhẹ, lại lạnh thấu xương. Hai mắt hắn khẽ nhíu, kiếm ý lập tức tụ lại một đạo kiếm quang như ánh sao băng rạch ngang màn đêm, trong nháy mắt khiến toàn bộ biệt viện sáng bừng như giữa ban ngày.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play