Bùi Đình cảm thấy như ngũ tạng lục phủ của mình đều bị lệch chỗ, bụng trướng đau dữ dội.
Trên giường đất, gối đầu với đệm giường đều bị bọn họ lăn lộn đến rơi hết xuống đất.
“Lạnh quá…” Bùi Đình đáng thương rên rỉ.
Làn da hắn trắng bệch, khóe mắt ửng hồng như phủ một lớp phấn nhẹ, trông vô cùng đáng thương. Ngón tay yếu ớt giơ lên, muốn đẩy Thẩm Hàn Giang ra: “Làm đến mấy lần rồi, trời cũng sắp sáng rồi…”
Thẩm Hàn Giang nhìn bộ dạng ấy của hắn, làm gì còn kìm nén nổi. Hắn nhặt tấm chăn rơi trên đất lên, phủi sạch bụi rồi đắp cho Bùi Đình, sau đó ôm hắn vào lòng, hôn đi những giọt nước mắt trên mặt hắn:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT