Chương 1

Thầy ơi, anh dùng kem nền nào vậy?"

"Đợi một chút, tôi sẽ dùng bình xịt cố định lớp trang điểm mang theo. Dật Thu đã quen dùng cái này rồi, thường ngày cũng hay dùng, cậu xem có được không?"

"Thầy ơi..."

Tầng lầu chuyên hóa trang của một đài truyền hình nổi tiếng Quả Táo, phòng hóa trang nội bộ dành riêng cho nghệ sĩ. Các chuyên viên hóa trang đang tranh thủ từng phút bận rộn tạo hình cho nghệ sĩ.

Trước gương hóa trang sáng rực, Vu Dật Thu nhắm mắt ngồi yên, tùy ý để chuyên viên hóa trang thao tác.

Cậu luôn là người mà mọi phương diện phối hợp với nghệ sĩ đều cực kỳ ăn ý. Mỗi lần tới Đài Quả Táo ghi hình tiết mục, qua lại nhiều lần, nhân viên chuyên trang điểm ở đài cũng đã quen thuộc với cậu.

Bởi vậy ai cũng biết Vu Dật Thu rất biết phối hợp, nên hôm nay khi trợ lý nhỏ của bộ phận trang điểm nói với thầy trang điểm bên cạnh một câu, lập tức không khí có phần náo nhiệt.

Kêu Lý Đào — trợ lý của Vu Dật Thu — cũng biết rõ, bản thân mình lúc này nói nhiều có vẻ hơi phiền phức, nhưng cũng chẳng còn cách nào. Lý Đào thầm nghĩ, đều là người đang mang thai, mỗi lần trang điểm chính mất cả mấy tiếng đồng hồ, nếu không chú ý thì sao được.

Lý Đào trong lòng biết rõ bản thân có chút phiền phức, song vẫn phải dày mặt tiếp tục bước xuống, tất cả chỉ vì sự an toàn, vì chút suy nghĩ của người kia đang mang thai, trong bụng còn mang một sinh linh nhỏ.

Suy xét vậy, Lý Đào liếc mắt nhìn Vu Dật Thu qua gương, thấy gương mặt lạnh lùng kia cũng đang nhìn lại mình.

Đúng lúc đó, khuôn mặt tuấn tú của chàng trai trẻ mở mắt, cùng lúc đó, Lý Đào cũng đứng thẳng dậy, liếc nhìn đối phương một cái. Trong ánh mắt xinh đẹp kia như thể bình thản vô cảm, nhưng Lý Đào lại đọc ra được từ đó một chút xảo trá, có cả vẻ vui vẻ, thậm chí còn có chút khoe khoang.

Lý Đào chỉ cần tiếp tục nhìn thẳng vào đối phương, dùng ánh mắt mà đáp lại: “Bớt khoe khoang đi.”

Vu Dật Thu nhìn vào gương, khóe môi khẽ cong lên. Bề ngoài trông có vẻ bình thản, nhưng thực ra trong lòng vui đến mức muốn bay lên trời.

Phôi thai nhỏ bé đã cấy thành công, hiện giờ hắn đã thuận lợi mang thai được hơn hai tháng.

Hôm nay cũng là buổi tổng kết công việc cuối cùng của hắn ở vị trí hạng nhất. Từ ngày mai trở đi, vì đang mang thai, hắn sẽ chính thức rút khỏi sân khấu, nghỉ ngơi hoàn toàn để an dưỡng.

Yeah! Phải nghỉ ngơi cho tử tế đó!

Yeah! Nhớ nằm yên đó!

Yeah! Phải nhanh chóng sinh được nhóc con đó!

Yeah!!

Vu Dật Thu liếc mắt ngắm lại, không nhịn được phải cong khóe môi cười ra mặt. Cũng may bên cạnh còn có Lý Đào luôn ở đó "trấn giữ" cho mình.

Cái con người Lý Đào này đúng là không phải dạng vừa. Vừa nhìn thấy Vu Dật Thu bắt đầu có dấu hiệu lơ đãng, hắn liền bình tĩnh tiến tới, chỉnh lại cổ áo, vuốt thẳng bộ đồ cho Vu Dật Thu, rồi ghé sát vào bên tai, một tay kéo cổ áo, mắt hơi rũ xuống, khẽ giọng nhắc nhở:
“Kiềm chế lại chút đi, biết chưa?”

Vu Dật Thu nào dám không nghe!
 

Chỉ là nhìn ngoài mặt thì Lý Đào là trợ lý riêng của hắn thôi, chứ thực ra... từ lúc Lý Đào vào công ty, bộ phận làm việc của họ cũng yên ổn hẳn, người đến gây chuyện cũng chẳng còn mấy ai.

Cứ như vậy, trước gương, Vu Dật Thu tiếp tục ngồi, chuyên viên trang điểm vẫn vội vã làm việc, còn trợ lý Lý Đào thì cứ lầm bầm lải nhải bên cạnh.

Một lúc sau, khi đang ngẩng cổ để chuyên viên dặm phấn, Vu Dật Thu thuận tay nâng tầm mắt lên, nói với Lý Đào: “Tự dưng tôi thèm ăn bánh tart trứng quá”

Lý Đào không hề ngạc nhiên, chỉ lạnh nhạt đáp:
“ Ăn bánh tart trứng gì mà ăn”

“Tôi thấy cậu còn trông giống cái bánh tart trứng hơn đấy”

Còn một câu nữa Lý Đào nhịn không nói ra, vì không muốn làm tổn thương người ta trước mặt người ngoài — chính là:

“Đã mang thai rồi, kiêng khem chút đi”

Vu Dật Thu đương nhiên ngoan ngoãn “nghe”, để mặc cho Lý Đào vừa giảng giải vừa dỗ dành:
“Ngoan nghe lời chút đi”

Một lát sau cậu lại lên tiếng: “Một miếng cũng không được sao? Chỉ một miếng thôi mà?”

Vừa nói, cậu vừa giơ một ngón tay, chớp chớp đôi mắt to long lanh đã được trang điểm, trông đáng thương đến lạ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play