Những người khác không hề biết Khương Bạch khỏe đến mức nào, trong mắt họ, cậu chỉ đơn thuần đặt một tay lên vai Vương Vĩ Luân mà thôi. Một người trong số đó còn nói đùa một câu: "Lão Vương, vứt rác bừa bãi là không được rồi, thấy chưa, bị người ta bắt tại trận rồi nhé".
Vương Vĩ Luân rất sĩ diện, cũng không thể nào chủ động nói mình bị một người đàn ông trẻ tuổi khống chế, chỉ bằng một tay đã khiến ông ta không thể cử động, đau đến chết đi được. Ông ta đành phải ngậm bồ hòn làm ngọt*, coi như đó chỉ là một cái khoác vai bình thường.
*Ngậm bồ hòn làm ngọt: Ý nói phải chịu đựng nỗi khổ mà không thể nói ra.
Sắc mặt ông ta biến đổi mấy lần, cuối cùng gượng cười nói: "Vừa rồi mải nói chuyện không để ý, tay lỏng ra nên rơi mất thôi, chứ không phải vứt". Ông ta nén một bụng tức giận, cố gắng giữ giọng bình tĩnh nhất có thể: "Người trẻ tuổi, tôi nhặt lên ngay đây".
Khương Bạch ấn vai Vương Vĩ Luân rồi kín đáo đẩy một cái.
Vương Vĩ Luân liền loạng choạng về phía trước vài bước, suýt nữa thì ngã quỵ xuống trước mặt Hoàng Hà. Trong khoảnh khắc điện quang hỏa thạch*, ông ta phát huy khả năng giữ thăng bằng mạnh nhất từ trước đến nay mới miễn cưỡng đứng vững được.
*Điện quang hỏa thạch: Ý nói sự việc xảy ra cực kỳ nhanh chóng, trong nháy mắt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT