Cố Thanh Trì dù có nhìn Soái Lãng với ánh mắt thương hại cũng không che giấu thành phần tán thưởng ấy, giống như khi ông nhìn Đoan Mộc Giới Bình, dù ông tự cho mình có cặp mắt nhìn người chuẩn xác, ông cũng chưa bao giờ ngờ được Soái Lãng có thể đi xa như thế, cũng giống như đã không lường được Đoan Mộc Giới Bình lạc lối xa như thế.
” Sở hữu một khoản tiền lớn trong tay, tôi tin trong lòng cậu đang hoang mang lạc lối, không biết đi đâu về đâu, bốn phía chẳng có đường về, thậm chí so với một năm trước cậu hoang mang hơn ... Một năm trước cậu còn có mục tiêu là kiếm tiền, giờ cậu cả mục tiêu cũng chẳng có.”
“Bác Cố, tôi hoang mang là vì không rõ mục đích của bác, không phải vì tôi không có mục tiêu, bác nói tôi khác biệt, vậy suy đoán của bác chưa chắc đã đúng, thậm chí ở một số chỗ bác còn quá sai nữa kìa. Tôi có thể nói một cách không có ác ý rằng, bác đã là người của thời đại trước, suy nghĩ của bác đã lạc hậu lắm rồi.”
Soái Lãng thở phào một hơi, vì y đã hiểu được hoàn toàn mục đích tới đây của Cố Thanh Trì, đối với sư phụ không có danh phận này, trong lòng rất cảm kích, lười nhác vươn vai duỗi mình đón nhận hết ánh sáng ấm áp buổi sớm: "Bác nói không sai, Đoan Mộc Giới Bình để lại 200 tờ 500.000 euro, tôi lấy 20 tờ, chuyện này chỉ có ông già Vương Phất biết. Có điều Vương Phất có chút hủ nho, kiểu người cổ, nhận ủy thác của người là sẽ làm, một lời hứa đáng giá ngàn vàng, cổ hủ tới đáng yêu. Ông ấy căn bản chưa từng nhìn qua trong hộp Đoan Mộc Giới Bình để lại có gì ...”
“Thực ra sự kiện này cho dù tôi không đụng tới một xu, cảnh sát cũng tra lên tra xuống, khi tôi tỉnh lại, bọn họ đã triệu tập Vương Phất vô số lần, có điều Vương Phất kiên trì nói, tôi chỉ lấy đi ổ cứng trước đó ba ngày ...”
“Chân tướng là, hôm đó tôi lấy cả cái hòm, đếm qua số tiền rồi lại trả về, rồi cùng ông ấy thương lượng ba ngày sau diễn kịch, tôi thuyết phục ông ấy rằng, Từ gia, kẻ làm hại cả nhà Đoan Mộc Giới Bình năm xưa đã quay lại, muốn chiếm đoạt di sản của Đoan Mộc Lương Trạch, ông ấy là học trò của Đoan Mộc Lương Trạch, sẵn sàng làm bất kỳ chuyện gì để trả thù Từ gia. “
Ngày hôm đó sau khi chạy trốn từ nhà máy làm dầu cống, Soái Lãng biết mình gây họa lớn rồi, y quyết ý diệt tận gốc toàn bộ mối đe dọa của mình, cho nên mới tìm tới Vương Phất để bàn bạc, tiếp đó đêm khuya đi tìm Trâu Hiểu Lộ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT