Hoa Nghệ Viên, sắp 9 giờ, một chiếc xe màu lam chở mấy công nhân lắp đặt dừng ở cửa triển lãm, Soái Lãng xuống xe chỉ huy mấy công nhân đem một tấm thép không rỉ có hoa văn đặt ở vị trí bắt mắt ở cửa, phát thuốc lá cho đám anh em được Bình Quả giới thiệu này.
Cái gì thế? Tất nhiên là tên nhà tài trợ rồi, Giải khát Phi Bằng, Mậu dịch Hoa Thái, Kiến trúc Tứ Phương, Vàng bạc Kim Bá Lợi, nhà hàng Gia Gia Nhạc ... Một dãy biển nhà tài trợ bắt mắt treo lên làm Soái Lãng thấy theo chú cảnh sát đúng là dễ kiếm ăn thật.
Y là người làm ăn có chữ tín.
“Bày cái gì thế?” Có người sau lưng hỏi.
Soái Lãng quay đầu nhìn, tim nhảy một cái, môi run run, nhìn thấy tiểu học muội tóc hơi rối không thắt bím xuất hiện trước mặt, chỉ tay: “Em tự xem đi.”
Vương Tuyết Na cũng vừa mới tới, đi lên xem, Soái Lãng tim đập lộp bộp, hôm đó xẻo Tần Cách Phỉ một vố làm tiểu học muội giận, sau đó Phương Hủy Đình lại thì thầm hồi lâu, không biết có phải đem tác phong sinh hoạt có vấn đề của mình ra nói không? Có điều nhìn bộ dạng rất đơn thuần rất ngốc nghếch của tiểu học muội, hình như không giống nổi giận, cũng không giống oán hận, mà như không rõ nữa... sau đó Soái Lãng ngây đi, Vương Tuyết Na hẳn vừa gội đầu chưa lâu, mái tóc cực dài xõa xuống lưng, óng ả mượt mà, toát ra nét tươi trẻ dịu dàng. Bên dưới hai hàng mi cong vút là một đôi mắt tròn xoe, ngây thơ chớp chớp như đang tránh né một điều gì.
Như mùa đông chưa qua, mùa xuân đã tới, nếu không vì sao bốn phía lại bừng sáng ấm áp như thế chứ?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play