Ơ, mắt sáng lên rồi, thân thể Soái Lãng cũng động đậy, nhìn thấy một người, em gái Tuyết Na đang từ chỗ ký tên đi xuống, bước sen duyên dáng, nụ cười nhẹ nhàng, hết sức tự nhiên đón lấy đội ngũ hai mấy người, chẳng những nói chuyện với người thường lưu loát, thi thoảng còn cùng người nước ngoài kia nói vài câu tiếng Anh, làm Soái Lãng nhìn ghen tỵ đỏ mắt.
“Cái đẹp của bia đá vì xuất phát từ tự nhiên lại vượt qua bất kỳ truy cầu thẩm mỹ tự nhiên nào khác ...” Giọng tiểu học muội trong veo, vang vọng trong triển làm hình vòng cung, vừa đi vừa giới thiệu.
“.... Lý Khổ Thiện tiên sinh từng nói, văn hóa Trung Hoa là một chỉnh thể lớn, vẽ vời chỉ là tiểu đạo, vì cao hơn vẽ một tầng là nghệ thuật thư pháp, cao hơn nghệ thuật thư pháp là văn học cổ điển thi ca từ phú. Cao hơn nữa là âm nhạc, thời cổ đại có đàn không dây, có nhạc không tiếng, đó là âm nhạc triết lý. Tầng tối cao là triết lý Lão, Trang, Thiện, Dịch, Nho. Nếu như hội họa mà không có tầng văn hóa trên thống lĩnh thì vẽ ra chỉ có bề ngoài vô hồn thôi, bức tranh không có tu dưỡng, nền tảng văn hóa sẽ mỏng manh như tờ giấy.”
“Văn tự bia đá tuy trải qua mưa gió xâm thực, nhưng xưa mà vẫn mới, hội hàm sâu xa còn truyền mãi, là cái đẹp mấy nghìn năm trước cổ nhân dùng bút và tự nhiên cùng nhau sáng tạo ra. Mọi người xem tấm bia thiếp này, kiêm cả chữ Triện và Lệ, cấu tạo tự nhiên, hành tung vô định, rất có phong cách của bia Tào Tử Kiến ... Triển lãm bia đá và thư họa khác nhau ở chỗ, nó là triển lãm vừa cũ vừa mới, không chỉ khiến người ta hiểu được làm một như thư họa chân chính cần những yếu tố gì, còn bao hàm nguyên tố hàm dưỡng của quốc học, lại không thiếu giá trị trang trí. Nó thể hiện ra giá trí thẩm mỹ độc đáo, không những cần bề ngoài, còn cần linh hồn.”
Soái Lãng giữ tư thế ngu xuẩn của vịt nghe sấm giống như bao ngày qua, ai mà ngờ được một cô bé mà tùy tiện va phải là thị trường nhân tài, gia học lại uyên thâm như thế, nói tới nghệ thuật một cái là khí chất khác hẳn, vừa tự tin lại sâu sắc ... Sau lưng cô bất kể là món đồ bia đá, đỉnh đồng, hoặc cổ điển, hoặc trang trọng, hoặc tinh xảo, hoặc đơn sơ, tất cả đều như có sinh mệnh sống dậy kể ra văn hóa lịch sử khác nhau.
Tiểu học muội nhỏ nhắn bị đám đông nhấn chìm, không nhìn thấy nữa Soái Lãng mới sực tỉnh, không phải y bị văn bác đại tinh thâm trấn nhiếp, cũng không phải bị bia cổ trang trọng làm thất thần, vì tất cả đều không bằng gương mặt thanh tú trong trẻo của tiểu học muội, không bằng vóc dàng nhỏ nhắn xinh xinh làm người ta muốn ôm siết vào lòng, không bằng làn da trắng đôi môi hồng nhuận hôn bao nhiêu cũng không đủ ...
Soái Lãng hít nước bọt, mặt hiện lên nụ cười, không biết suy nghĩ bay tới đâu rồi, nếu như có một ngày mình cũng học vấn đầy năm xe, tài cao tám đấu, đứng ở đây nói cho một đám ngốc thộn mặt ra, tiểu học muội ở bên cạnh nhìn với ánh mắt sùng bái, hai người liếc mắt đưa tình ... Oa ...

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play