8 giờ kém 15, Soái Lãng đang định gọi điện thoại thì thấy một cỗ xe trang bị khí tài đi vào trong lối đi của bãi hàng, đưa tay lên vẫy, sau đó nhìn thấy Đại Ngưu cũng đang há mồm cười với mình.
Két ... xịch, xe dừng lại, Đại Ngưu nhảy xuống, từ lúc kinh doanh đồ uống kiếm chặt túi, hắn cực kỳ sùng bái Soái Lãng, chuyện hôm nay là minh chứng, bình thường cha mẹ hắn bảy giờ hơn chẳng thể gọi hắn dậy kìa. Phải biết Đại Ngưu là đại thiếu gia trong nhà đấy, cả họ có thằng con trai này thôi, quý hơn vàng chứ không đùa đâu.
Đại Ngưu chạy tới thuận tay ném cho Soái Lãng cái chìa khóa, sau đó thất kinh: “Sao thế, ai đánh mày, không muốn sống nữa à?”
Vết thương trên trán Soái Lãng trong mắt Đại Ngưu rất giống bị ai đó cầm gạch nện cho.
Soái Lãng không có thời gian tán phét, cũng không thể nói nguồn gốc, lảng đi: “Đồ đâu?”
“Ở trên xe.”
“Được rồi, tao đi đây, mai trả xe cho mày.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play