16 giờ, tiểu khu Phượng Hoàng Đài, cùng lúc cuộc họp cấp độ bảo mật cực cao kia diễn ra, Soái Lãng đợi ở ngoài tòa nhà A126 một lúc liền có người đi ra, y nhân lúc cửa mở bước vào.
Đây là tiểu thu trung cao cấp, nếu không phải chiếc Audi thể hiện thân phận người ta còn chẳng cho vào. Mục tiêu của Soái Lãng là tầng cao nhất số 12, mỗi khi lên một tầng, nhìn giá giày hai hộ ở đối diện nhau cùng cửa chống trộm cao cấp, bỗng nhiên cảm thán, toàn bộ gia sản của y chưa chắc mua được ăn hộ ở đây. Mặc dù đã coi người này là kẻ lừa đảo, nhưng là loại lừa đảo có thành tựu, cuộc sống tốt hơn đại đa số mọi người.
Y không đi thang máy, đi cầu thang bộ, bước chân không do dự, cũng chẳng có kích động hay tức giận, bình tĩnh tới trước cửa phòng 1201, gõ cửa mới phát hiện là khép hờ, bất giác đẩy cửa đi vào, nhưng vừa vào một cái Soái Lãng có cảm giác như rơi xuống hố, giống như cánh cửa này vì mình mà mở, đối phương đã phán đoán chắc chắn mình sẽ tới.
Chưa gặp đã thua một nước rồi.
Có điều đã vào thì cũng vào rồi, bước qua cửa, Soái Lãng mỉm cười, nụ cười đúng dự liệu.
Ban công sáng tỏ, ghế thấp bằng mây, ánh nắng buổi chiều không chiếu được tới đó, trước mặt Cố Thanh Trì vẫn có ba thứ, bàn trà trúc, ấm tử sa, chén sứ, chỉ có điều hình tượng đã đổi hẳn. Tóc đen nhiều trắng ít, áo vải thô cùng với hoàn cảnh này ít nhiều không phù hợp, đã thế lại còn vắt chân chữ ngũ, đâu còn vẻ tiên phong đạo cốt, có chút ngạo nghễ đắc ý.
Cố Thanh Trì không lên tiếng, cười làm động tác mời, Soái Lãng như đi vào nhà mình, ngồi xuống đối diện ông ta, ông ta như chiêu đãi bạn cũ, không cần nhiều lời, thong thả rửa trà, rửa chén, pha một ấm đặc ... Soái Lãng chú ý trà không phải loại đỏ sẫm mà là hoàng kim, nhìn kỹ còn mơ hồ thấy màu xanh, khiến cả chén trà cũng đẹp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT