Ngày 17, trại giam khu nam thành.
Cổng sắt mở ra, vừa vặn ánh mặt trời chiếu vào mặt người xuất hiện, Hoàng Hiểu ở bên trong hơn nửa tiếng, gặp ánh sáng làm chói mắt lấy tay che đi, chạy nhanh tới cái Audi đỗ cách đó không xa.
Hoàng Hiểu khởi động xe trở về, chỉ thuận đường đưa ít hoa quả với quà bánh thôi.
Khấu Trọng ngồi ghế phụ lái hỏi: “Tâm tình thế nào?”
“Không tệ, nghe nói thầy cha đỡ cho hắn tiền lỗ vốn kia thì không vội ra nữa, dù sao chỉ còn vài ngày thôi, trong đó trông coi không chặt, đưa quản giáo vài điếu thuốc, lúc nào muốn gặp cũng được.”
Người bị giam bên trong chính là Ngô Kỷ Cương, bị giam một cách hồ đồ, vốn chẳng vận chuyển chất cháy nổ gì, không ngờ bị đồn công an dọa dẫm lẫn dụ dỗ liền nhận hết.
Khi bị giam giữ mấy ngày, Ngô Kỷ Cương không cam lòng, cả ngày ở trong khóc lóc kể khổ, Ngô Ẩm Hữu tức điên mà không làm được gì, mấy mối quan hệ vì sự cố vừa qua mà tránh hết rồi. May còn có thầy cha, ném ra 50 vạn, cơ bản là bù đắp toàn bộ tổn thất của hai chú cháu họ tại khu phong cảnh, mới an ủi được phần nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT