Từ xa có người vẫy tay chạy tới, là Lão Bì, Soái Lãng tạm thời thu lại tâm tư mỉm cười vẫy tay lại, ai ngờ bị Lão Bì ôm thật chặt, y bất ngờ lắm: “ Lão Bì, có phải mấy tháng không gặp vợ nên nhớ quá rồi không, sao ôm chặt thế?”
“Cái thằng nhãi này ...” Lão Bì đấm Soái Lãng một cái, mấy ngày không gặp đúng là hơi nhớ, khác vai Soái Lãng đi tới quán giải khát mua vài chai coca, đưa cho Điền Viên và Soái Lãng, sau đó cả ba tới bãi cỏ bên đường ngồi xuống: “Đã đến rồi thì đừng đi nữa, tối nay mấy anh em uống vài chén đi ... Tôi xa nhà lâu quá rồi, chắc tới Quốc Khánh này sẽ về một chuyến.”
“Lão Bì, về vội thế, không muốn kiếm tiền nữa à?” Soái Lãng cầm chai coca chứ không uống, bán cả hàng giả lẫn hàng thật rồi, sớm mất hứng với nó.
“Thế thôi, nhiều rồi, năm nay nhờ có cậu kiếm gấp đôi gấp ba mọi năm ...” Lão Bì nói tới đó như nhận ra điều gì, sững người: “Hả, cậu lại có đường nào kiếm tiền à?”
Soái Lãng hất hàm ra phía đường: “Thủ công mỹ nghệ thôi chứ sao, ở nơi này trừ kinh doanh ăn uống ra thì đây là thị trường lớn nhất, anh chưa từng nghĩ tới sao?”
“Thôi, đừng nhắc tới nữa, tôi bảo bọn nhóc đi theo không chơi thứ này nữa rồi, thời gian qua người ta cứ như bị điên ấy, đánh nhau suốt, đi bán hàng còn đánh nhau ... Cậu nhìn tên kia, tới vài ngày đánh nhau với người trong thôn hai ba lần, nếu không có cảnh sát thì người ta phá chỗ bán hàng ...”
Lão Bì chỉ một cái lán đơn giản, bày cạnh quán giải khát, cột chống thép không rỉ sáng loáng, trông hiện đại đẹp đẽ lắm, trên là cái mái che nắng màu xanh, treo biển Mỹ nghệ Hoàng Hà, hàng trưng bày không tệ, nhưng mà buôn bán không tốt, có vài người trải áo mưa bán hàng tương tự ngay trước mặt, giá chắc chắn rẻ hơn, thế còn bán thế quái nào được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT