Hai cha con lần đầu nói chuyện tử tế, cha không nổi nóng, con không cãi bướng. Soái Thế Tài xem ra vội thật, ném mấy cuốn sách, dặn dò vài câu rồi vội chạy vào trong tòa nhà, tâm tình sảng khoái. Con trai lớn rồi, hiểu chuyện rồi, trước kia không thiếu tiền không gọi tới cha, về sau rời nhà không nhận cha luôn, giờ biết quan tâm tới sức khỏe của cha rồi.
Hiểu chuyện thật sao? Thằng con giống hiểu chuyện đang định ném đống sách đi kia kìa, Soái Lãng sợ sách, càng dày càng sợ, trừ khi là tiểu thuyết võ hiệp, dâm hiệp và sách tâm lý lừa đảo ... Chứ sách ôn tập hồi xưa y gấp làm máy bay ném vèo qua cửa sổ.
Cuối cùng không dám vứt, hậm hực chửi, tuyển thì tuyển con bà nó đi, còn bắt thi, thi thế nào cũng trượt làm cha mất mặt, người trong khu tập thể đều biết con Lão Soái không thành tài, chỉ có cha y là luôn ý đồ cứu vãn, lần này mà thất vọng nữa thì ...
Chậc, Soái Lãng không dám tưởng tượng, không đành lòng cha nhiều tuổi thế rồi còn bị đả kích vì có đứa con không người.
“Í …” Đang đi chạm vào bánh xe, Soái Lãng vội né, cái bánh xe cứ như có mắt, lại chắn đường, Soái Lãng định chửi, vừa ngẩng đầu lên lại "í" tiếng nữa.
Trước mắt Phương Hủy Đình đang dắt xe đạp điện, không biết đứng đó từ khi nào, con phố dài, ánh đèn xanh đỏ, cô cảnh sát xinh đẹp, giật mình một cái nhìn trái phải, chính ở nơi này y bị ăn đòn, nhảy lùi lại.
Phương Hủy Đình nhìn bộ dạng Soái Lãng như thế thì cười phát lên, cười gục mặt xuống xe, ngẩng đầu chỉ mặt Soái Lãng, cười nói không ra lời: “Nhìn bộ dạng thế này ... Lại bị cha mắng à?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT