Bữa cơm diễn ra hết sức thuận lợi, tiếng nói cười không ngớt, có thể nhìn ra hôm nay Lôi Hân Lôi cao hứng hơn hẳn những lần hẹn hò trước, nhiều lúc cô còn là người tích cực chủ động hơn.
Mưa thì không ngớt đi chút nào, thi thoảng nháng lên tia chớp loằng ngoằng như muốn nhắc nhở, thời tiết bên ngoài không tốt.
“Chà, mưa to thế này hay là chúng ta lên lầu nghỉ ngơi một chút.”
Tới khi thanh toán tiền Soái Lãng rốt cuộc nói ra đề nghị này, ông trời đúng là phối hợp, vừa nói xong một cái còn cho tia chớp với tiếng sầm ù ù, nhìn ngoài trời mưa như trút nước, Soái Lãng như quan tâm tới Lôi Hân Lôi lắm trưng cầu ý cô.
Lôi Hân Lôi mím môi, khẽ nhấp ngụm champagne cuối cùng, lau miệng, cười nhẹ nhìn Soái Lãng, tựa hồ đang châm chước, cũng tựa hồ đang đánh giá, bất kể là gì thì cũng không trả lời ngay.
Bữa cơm kéo dài một tiếng, gần 9 giờ rồi, trong bữa cơm hai người đề tài không dứt, từ chuyện đi học tới chuyện đi làm, từ người bạn quen thuộc tới người bạn ký ức đã mơ hồ, từ chuyện làm ăn hiện tại nói tới kế hoạch tương lai. Nói rất nhiều, khó mà kể ra chi tiết, quy cho cùng e là để dẫn dắt tới câu cuối cùng.
Hàm ý là gì, khẳng định mọi người đều hiểu, Lôi Hân Lôi trả lời ánh mắt hi vọng của Soái Lãng: “Nơi này chi tiêu tắt như thế, nghỉ ngơi một lúc không phải tiêu tiền oan không cần thiết sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT