Dần dần tới cuối bữa ăn, Lôi Hân Lôi nhớ ra một việc, mở ví lấy tờ giấy pelure in màu đưa Soái Lãng: “Liêu Hậu Khanh mời bạn đấy, ĐTH tỉnh tổ chức hội giám định bảo vật.”
Lại lần nữa nghe nhắc tới chuyện này, Soái Lãng nhận lấy tờ giấy nhưng không xem, thư ký Lý của Lâm Bằng Phi đã nói chi tiết cho y rồi: “ Hả, sao mà ai cũng thích món này thế ... Nói thật mình chẳng có hứng thú.”
“Hiện đang có phong trào sưu tầm bảo vật mà, đây cũng là cơ hội tốt để quen biết nhân vật nổi tiếng trên thương trường, mình nghe nói nhiều thương gia nổi tiếng tham gia, vài người có nhãn quang sưu tầm thứ này đợi tăng giá trị mà, coi như cũng là khoản đầu tư khá đảm bảo.”
“Không đi, mình có mấy đồng đâu, mua một món cũng chẳng nổi, mất mặt lắm.”
“Mình chuyển lời rồi đấy nhé, bạn có đi hay không mình mặc kệ. Giám đốc Liêu coi trọng bạn lắm, mình thấy bạn tới Duệ Sĩ kiêm chức không tệ mà, rất có thân phận.”
“Bọn họ chẳng qua muốn qua mình để lấy vụ làm ăn của Phi Bằng, cho rằng đầu Lâm Bằng Phi lọt nước, giao nghiệp vụ tuyển sinh huấn luyện nhân viên cho mình.”
Soái Lãng thuận tay đút tờ giấy vào túi, vụ này thư ký Lý của Lâm Bằng Phi cũng mời mình, xem ra quy mô không nhỏ. Nhưng mà chuyện này một là y không hiểu, hai là không có hứng. Soái Lãng đang uống nốt cốc bia cuối cùng thì Lôi Hân Lôi vẫy tay gọi phục vụ viên tính tiền, cô vừa rút thẻ ngân hàng ra thì Soái Lãng cản lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play