Chỉ bằng vào việc tên này mở còng tay cảnh sát nhoay nhoáy như thế, ba cảnh sát ở đây đã muốn bắt ngay y về tra khảo một phen rồi. Tiểu Mộc còn cẩn thận đóng còng tay vào lần nữa, thử loay hay một lúc không mở ra được, còng tốt, không hề hỏng.
“Cậu học cái này ở đâu, sao tôi càng ngày càng thấy cậu khả nghi vậy.” Tục Binh thu lấy về cái còng, xem đi xem lại, chưa hết sốc, hắn chưa thấy ai có bản lĩnh đó.
Soái Lãng bĩu môi: “Do cảnh sát ép mà ra đấy.”
“Cái gì? Cảnh sát ép cậu thế nào?” Đội trưởng Hình nghe thấy chướng tai, cao giọng quát.
“Cảnh sát là cái nghề áp lực lớn, cảm xúc trong lúc làm việc nhiều, cho nên thường đem cảm tính đó về nhà, dễ thành bạo lực gia đình ... Tôi chính là người bị hại bởi nghề cảnh sát, cha tôi thường xuyên dùng còng còng tôi, ép tôi phải tự học cách mở khóa, không mở không được, ăn đòn ngay, thế không phải do cảnh sát ép à?”
Còn chưa nói hết Tiểu Mộc đã phản ứng: “Không thể nào, cha anh hiền lắm.”
“Xì, cậu chưa bị ông ấy đánh thôi, ông ấy đánh người không nương tay tí nào.” Soái Lãng không thèm nhiều lời.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT