“Bán đồ uống thì được bao nhiêu, trung bình nhập một chai 2.5 đồng, mang lên khu phong cảnh bán đắt lên được 3 đồng, còn đủ thứ chi phí, anh nói xem, kiếm thế nào?” Soái Lãng trả lời đúng sự thực.
Hàn Đồng Cảng làm sao biết được mỗi ngày Soái Lãng bán hàng vạn chai, vẫn nghĩ người anh em vất vả bán sức kiếm lãi như trước, lại khuyên bảo: “Sao cậu không chịu làm việc tử tế đi, bán đồ uống thì bán đồ uống, lại đi phá quán của người ta. Suốt ngày ở ngoài quấy rối gây sự thì làm sao mà làm ăn tốt được ... Nếu cậu mà chuyên tâm làm việc, cậu sẽ hơn người khác, Soái Lãng này, đừng bừa bãi nữa, kiếm một chỗ ổn định đi, 25 tuổi rồi đấy, thoắt cái là ba mươi ....”
“Thôi, thôi ... Không nói chuyện cuộc sống chỉ bàn mỹ nữ, lão đại, ai mời anh thế?” Soái Lãng vội ngăn cản, lão đại có điểm không hay là rất thích dạy bảo người khác, mấy trò làm ăn ngoài kia hắn không hiểu nổi, nên quay lại đề tài chung.
Nhắc tới chuyện này Hàn Đồng Cảng nghênh mặt: “ Nữ phóng viên, chuyện này còn nhờ phúc của cậu, không có bài báo kia tôi không gặp được phóng viên Vu ... Cậu biết cô ấy mà, trên thời sự hay thấy cô ấy ở hiện trường, mấy đứa các cậu mỗi lần xem cô ấy đưa tin đều dí mặt vào màn hình đó thôi, tôi khỏi giới thiệu nhé, không cậu lại sinh tâm tư méo mó.”
Soái Lãng xì một tiếng: “Anh lên mặt cái đếch gì, biết ai mời cơm tôi không?”
“Ai?”
“Lôi Hân Lôi, bạn gái cũ của anh.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT