“Sao em cảm giác là có chuyện nhỉ?” Vương Tuyết Na nghĩ lại, vừa nhắc tới giải khát Phi Bằng thì Soái Lãng liền có biểu hiện lạ, cố rất hoài nghi, cẩn thận hỏi: “ Không phải anh ...”
“Em đừng đoán bừa.” Soái Lãng cắt ngang, sợ Vương Tuyết Na liên hệ chuyện mình bán nước ngọt ở khu phong cảnh với hại thân thích nhà người ta, nghiêm túc nói: “ Anh rất ngưỡng mộ dượng em, ông ấy tay trắng lập nghiệp, thập niên 80 chẳng qua chỉ đẩy xe bán kem ở quanh ga tàu thôi, vậy mà gây dựng lên Phi Bằng vang danh toàn tỉnh.”
“Tục ngữ nói sáng nghiệp khó, giữ được sự nghiệp càng khó, dượng em không chỉ sáng nghiệp, lại còn phát triển Phi Băng lớn mạnh như thế, sao không ngưỡng mộ, em nói đúng không ... à, chúng ta tâm linh tương thông, cùng mua cẩm chướng này ...”
Nói rất chân thành, nói rất thật, mà Soái Lãng nói thật đấy chứ, làm sao hoài nghi cho được, nhất là cô gái đơn thuần như Vương Tuyết Na, chỉ có điều thấy Soái Lãng lấy lòng như vậy, cô lại cảnh giác hỏi: “Vậy anh tới làm gì, định nhờ em giới thiệu à?”
“Đúng là có ý đó, nhưng quyền quyết định là ở em, anh và dượng em kỳ thực quen nhau.”
“Không được, chuyện khác em có thể giúp anh, chuyện này em không giúp được, khi dì em gả cho dượng em, cả bà ngoại em, mẹ em đều không đồng ý. Nhiều năm rồi không qua lại, người ta giờ có tiền rồi, thể diện càng lớn, không muốn nhờ vả người ta ... Chẳng qua là thân thích, lễ tết qua lại thăm hỏi thôi, với lại giới thiệu anh làm gì, lái xe, bán đồ uống à? À phải, anh muốn bán Cocacola à?”
“Thôi, thôi, em không cần để ý tới anh nữa.” Soái Lãng lần nữa phải cắt ngang tránh cô nàng sinh liên tưởng, hỏi: “Thế dượng em ở phòng nào?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play