Đài ngắm cảnh ở sạn đạo sinh thái, trên đầu là trời cao mây bay, dưới chân là Hoàng Hà cuồn cuộn, tịch dương đã xuống, sắc trời tối dần, Soái Lãng đứng dựa lan can rất lâu, tới khi nhận được điện thoại triệu tập.
“Cậu thực sự muốn đi à?”
“Đương nhiên phải đi.”
“Phản ánh tạm thời không có chứng cứ, vì sao không trì hoãn?” Đỗ Ngọc Phân hỏi.
“Chuyện này không trì hoãn được, không chỉ phía họ, mà chúng ta cũng thế, nếu không giải quyết nhanh mà cứ để chuyện nhập nhằng, hơn 3 vạn két hàng sẽ đè bẹp chúng ta, chuyện này nhờ chị hết.” Soái Lãng dặn dò cẩn thận.
“Vậy nhỡ ...” Đỗ Ngọc Phân đầy một bụng lo âu mà không biết phải nói sao.
Soái Lãng nhìn thấy đôi mắt đầy quan tâm, cuộc đời y không có mấy người khác giới lo lắng cho như thế, vì ít mà mới quý, nét mặt không đành lòng, không nỡ ấy từ một cô gái xinh đẹp, nam nhân nào không cảm động, chỉ là trong lòng y có hình bóng tuyệt mỹ, đó là tình cảm không thể thay thế, cười nói: “Chị đừng lo, sự kiện hắc ngục ở Trung Quốc này không có mấy đâu, số tôi không tệ tới mức gặp phải.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play