“Mày vênh váo cái buổi, cảnh sát đôi khi thì ngốc, đại đa số thời điểm họ không ngốc, họ mà muốn tra là tra ra ngay, chẳng qua là đối phó với bọn rẻ rách như mày họ không thèm bỏ công sức thôi.” Đám anh em này từ bé tới lớn bị công an tóm không ít, nên mặt này coi như tự lấy thân ra làm kinh nghiệm rồi, La Thiếu Cương dí mặt Trình Quải mắng.
Trình Quải bĩu môi: “Thế mày nói xem tra thế nào?”
“Thì tra từ đồ uống giả chứ sao?”
“Tra tới cuối cùng là Lão Bì mua, liên quan gì tới anh em mình, hôm nay có đứa nào ở hiện trường đâu, đúng chứ? Lão Bì chừng đó tuổi còn có thể khai là chúng ta xúi bẩy à? Má nó, tao kiện lại tội vu cáo ấy chứ.”
“F*ck, bọn mày vô sỉ vậy?” La Thiếu Cương sặc nước bọt, hắn là thằng nhiệt tình, không đến nỗi ngốc như Đại Ngưu, nhưng không nghĩ sâu: “Mẹ nó, mày đừng vui mừng quá sớm, tao mà là cảnh sát sẽ đi tra đám bán lẻ, sự thể quá rõ ràng, trừ bọn mày ra thì chỉ có thể là họ làm, đúng chưa? Dù tra không ra chứng cứ, mỗi ngày tao triệu tập mày một lần cho mày khỏi làm ăn, phục chưa?”
“Với IQ của mày mà đòi đi làm cảnh sát, anh đây gài chết mẹ mày luôn.” Trình Quải cười rùng rợn: “Mày nghĩ đi, hơn 100 cái sạp, liên quan tới hơn 100 hộ, cùng với gia đình họ, khu phong cảnh mỗi ngày nhân khẩu lưu động hàng chục vạn, không phải giết người phóng hỏa, không phải phản động chống XHCN, mày dựa vào cái cứt gì đòi huy động cảnh sát quy mô lớn?”
“Điều tra kiểu giăng lưới của mày tốn bao nhiêu chi phí? Mày ngu lắm, mày mà làm thế chưa tra ra bọn tao thì Phi Bằng bị cảnh sát ăn cho nghèo quắt rồi .... Ha ha, tra ra tao thì sao, xử phạt trị an, tao đếch nộp tiền đấy, mày định nuôi tao bao nhiêu ngày?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT