Soái Lãng trở mặt nhanh như thế làm Đỗ Ngọc Phân cũng hết hồn, thằng nhãi này điên rồi, đi gây sự à?
“Này, này ... Người anh em, người anh em, con mẹ nó chứ, cậu là cha tôi, được chưa? Đâu ra kiểu dọa người như thế, ép tôi làm đồng đảng của cậu à?” Vương Chiến Cường hết hồn hết vía, cuống lên xưng hô lung tung, gần như cầu khẩn: “Soái Lãng, giờ Phi Bằng quản phân phối hàng, tiêu thụ chặt lắm, bán đi đâu đều có đăng ký, tôi chỉ có cái quản nhỏ này kiếm cơm, cậu muốn kéo sập à?”
“Ai bảo tôi muốn hàng của Phi Bằng?” Soái Lãng vặn lại.
“Hả, không phải của Phi Bằng à, thế thì đơn giản lắm, trừ hàng của Phi Bằng ra thì cái gì cũng được, giá cả ưu đãi.” Vương Chiến Cường tiếp thị, thái độ thay đổi cái vèo.
“Tôi muốn Pepsi, loạt Bách Vị Quả, Khang Sư Phụ ...” Soái Lãng gập ngón tay liệt kê.
“Gì, toàn sản phẩm do Chính Nùng làm đại lý à?” Vương Chiến Cường nghe cái nhận ra ngay.
“Đừng nói với tôi là anh không có cách, với thân phận của anh mà muốn nhập hàng của Chính Nùng, người ta mừng quá ấy chứ, còn nhiệt tình dâng lên tận cửa, sau đó anh chuyển sang cho tôi là được, mai tôi cần.” Soái Lãng tỉ tê dụ dỗ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play