Xe đi nhanh hơn, lúc này còn sớm, lượng xe và người đi đường đều ít, các khu phong cảnh càng gần, cả hai đều không nói thêm nữa, lòng bỗng dưng hồi hộp, nếu như trò cũ lập lại Soái Lãng tìm mấy chục người chắn đường thì sao, dù sao hôm qua còn có người dám đánh Lý Chính Nghĩa cơ mà. Vấn đề này Diệp Dục Dân nghĩ tới rồi, nhưng tổng giám đốc Lâm khẳng định sẽ không có chuyện đó.
Vì sao chứ? Vẫn lý do đó, phàm là chuyện có thể nghĩ ra được thì không phải là điều Soái Lãng sẽ làm, y chỉ ra tay ở nơi người khác không ngờ tới, hơn nữa còn rất tiết chế.
Đoán đúng rồi, không chuyện gì xảy ra hết, chỉ thấy mấy cỗ xe vội vàng đi qua, dần dần đã nhìn thấy những ngọn núi thấp và con đường ngoằn ngoèo của khu phong cảnh.
Tâm tình dần thả lỏng, Diệp Dục Dân ngáp ngắn ngáp dài: “Trợ lý Tần, chị nói Soái Lãng đã phục chưa, y còn hành động gì nữa không?”
“Nếu là cậu thì cậu làm gì, nếu xét phạm vi thành phố này thì hai công ty chiếm tới 85% phân ngạch thị trường rồi, cậu thấy còn cơ hội à?” Tần Nhiễm lấy hỏi để trả lời.
“Hẳn là không, lần này mà y trở mình được, tôi đi làm công cho y.” Diệp Diệp Dân nói đểu, vặn mình thoải mái, khu phong cảnh kia rồi, tượng người mẹ Hoàng Hà cho con bú đã trong tầm mắt, thấy cả bãi đỗ xe của đỉnh Ngũ Long: “Tôi và chị cùng đi ... Người liều mạng sáng nghiệp nhiều lắm, lúc đầu ai chẳng khí thế như rồng như hổ, cuối cùng cũng phải chấp nhận số mạng, nếu thế này rồi mà y còn chưa chấp nhận, vẫn dám liều, tôi không chỉ làm công cho hắn, còn không lấy tiền, ha ha ha ...”
Ba chiếc xe thùng, bốn cái xe hàng đã tới bãi đỗ xe trống không, tiếp theo là tranh thủ thời gian đưa hàng tới khu phong cảnh, nhảy xuống xe, ập vào mặt là không khí có mùi tanh, đó là do hơi nước từ Hoàng Hà mang tới, hít thật sâu thấy thoải mái vô cùng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT