“Cậu đâu có uống mấy, sao lại ợ như thế?” Đỗ Ngọc Phân dừng động tác, phát hiện ánh mắt Soái Lãng lướt nhanh qua ngực mình, tức thì hiểu ra, phì cười: “Xem ra nam nhân bất kể 18 hay 80 đều giống nhau, cậu nghĩ tôi gọi cậu ra xe làm gì?”
“Chị đâu nói, không phải cố ý khiến tôi đoán linh tinh à?” Soái Lãng không phủ nhận, song cũng nhận ra mình hiểu lầm ý Đỗ Ngọc Phân, cuối cùng không phải đưa ra quyết định gian nan nữa.
“Hi hi, lần này tôi nghĩ cậu không thể đoán ra tôi nói gì rồi.” Đỗ Ngọc Phân cúi người, ngả về phía phụ lái, mở cái hộp hai ngăn, lấy ra chiếc máy tính bảng. Cô cầm trong tay hồi lâu không nói, mãi mới hít sâu một hơi nghiêm túc đánh giá Soái Lãng, hỏi một câu không đầu không đuôi: “Tôi có thể tin cậu được không?”
“Không.” Soái Lãng bực mình đáp, không định quyến rũ mình còn sán tới gần làm gì, khiến tim người ta đập loạn hết lên.
“Vì sao?”
“Chính tôi còn chẳng tin bản thân mình, chị tin tôi sao được.”
“Cái tôi nói là nhân phẩm kìa.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT