Hộp cơm trị giá có mấy đồng thế là biến mất như sao băng, uống ừng ực hết nửa chai nước tinh khiết, đúng kiểu ăn uống thiếu khoa học nhất. Trong khi những người khác ăn chưa được một nửa thì Trình Quải no ợ liền hai cái, đột nhiên phát hiện Soái Lãng, Đại Ngưu, La Sách đang nhìn mình chằm chằm, hắn chột dạ sờ mặt xem dính gì không, có đâu: “Làm sao thế?”
Đại Ngưu cười khoe hàm răng trắng đều đặn, hoàn toàn không hợp với dung mạo, còn cảm thán: “Tao thích nhìn Lão Quải ăn, rất khai vị.”
“No chưa, có cần ăn hai suất nữa không?” La Sách hỏi với giọng chẳng tử tế gì.
“Mày ăn nhiều chiếm chỗ nhiều, tính vào chi phí ngày hôm nay, mai nộp tiền ăn cho tao.” Soái Lãng nhắc.
“Mẹ chúng mày, vào hùa trêu tao chứ gì? Bầy đàn.” Trình Quải phản kích, vẻ lưu manh lộ rõ ra ngoài: “Có tin anh mày đem ảnh khỏa thân của bọn mày cho vào tạp chí, đặt tiêu đề Tiếng lòng của ba chàng đồng tính không? Ha ha ha ... Hay là Mối tình hoa cúc, không làm bọn mày buồn nôn tới chết phí công tao bán sách bao năm.”
“Bà mẹ mày.” Đại Ngưu bị kích thích giơ tay lên.
La Sách hiểu ý, biết phải chỉnh thằng chó này thế nào rồi, hai thằng đưa tay ra cười nhăn nhở bóp ngực Trình Quải, thằng béo này béo tới có ngực rồi. Đám anh em năm xưa khi chưa có gái mà sờ, lấy Trình Quải ra sờ tạm. Trình Quải quá quen trò này, hai tay khoanh lại khép chặt không cho sờ, còn cười hì hì ....
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT