Soái Lãng càng tỏ thái độ không coi ra gì, hai người kia lại càng coi trọng, ghé tai trao đổi với nhau. Nếu là người dân bình thường nào đó thì không cần cân nhắc, từ chối thẳng thừng, nhưng Soái Lãng là con trai Soái Thế Tài, theo như lãnh đạo nói là con em trong nghề, có thể coi là nửa người mình rồi, huống hồ bọn họ còn từng hợp tác.
Tiểu Mộc cực kỳ muốn thể hiện, ở mặt này nam nhân thường khao khát lớn hơn nữ nhân, khẽ nói với Phương Hủy Đình "để tôi, thấy cô không phản đối. Chỉnh lại mũ áo, hết sức trịnh trọng nói: “Chuyện bắt đầu vào ngày 19 tháng 4, tức là 12 ngày trước, ở Đại Đồng Sơn Tây phát sinh vụ án lừa đảo, nghi phạm giả mạo cơ quan công an, lừa người bị hại chuyển tiền vào tải khoản chỉ định đề điều tra. Kết quả tiền vừa tới, nghi phạm chia ra mấy chục tài khoản, hơn hai tiếng sau rút sạch, trong đó có hơn 40 máy ATM ở Trung Châu ... Trong hơn 100 vạn bị lừa có 96 vạn rút ở Trung Châu.”
Cho dù đã loại bỏ phần lớn chi tiết, hắn vẫn sợ mình lỡ miệng tiết lộ thông tin trọng yếu.
Soái Lãng thong thả nhả khói: “Nói thế thì nói làm gì, tôi chẳng phải đoán ra rồi à, chi tiết quan trọng thì đều lược bỏ, nói cũng bằng không.”
“Anh không cần biết chi tiết.” Phương Hủy Đình dứt khoát cắt lời: “Theo điều tra sơ bộ, đây là vụ án lừa đảo câu kết trong ngoài tỉnh, phạm vi liên quan trọng, từ Hạ Môn, Đại Đồng, Quảng Đông, Trung Châu, bọn chúng đồng loạt ra tay. Nếu anh còn hỏi thêm chi tiết, chúng tôi đành đưa anh về đồn.”
“Dọa tôi à, cô nghĩ tôi không dám đi hay sao? Kỳ thực vụ án này không khó, chẳng qua không biết nghi phạm là ai chứ gì?” Soái Lãng nói một câu ngu ngốc.
“Biết nghi phạm là ai thì chúng tôi còn cần phí công thế này à, anh trêu chúng tôi chắc.” Tiểu Mộc tức vẹo cả mũi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play