Khi Soái Lãng mơ mơ màng màng thức dậy thì chỉ còn lại căn phòng trống không, loạng choạng rời giường kéo cửa sổ lên, ánh sáng choái lòa làm y phải đưa tay che mắt lùi lại ...
Đột nhiên y như lên cơn thần kinh, giật phăng cánh cửa lao ra khỏi phòng, lao xuống cầu thang, tới đại sảnh, vẫn là Trường Cát, vẫn là con phố xa lạ, người đi đường xa lạ, quay đầu nhìn khách sạn "Khắc Lai Nhã", ký ức vẫn còn rõ ràng, một đêm đắm say như vừa mới kết thúc, cô ấy tựa hồ ... Dù y cố nhớ thế nào cũng không nhớ ra Tang Nhã đi như thế nào.
Cô ấy đi mất rồi, thực sự đi rồi ... Soái Lãng thẫn thờ đi chân đất đứng dưới ánh mặt trời, thất vọng quay trở về, tuy y có thể dự liệu trước được điều này, vẫn hồn siêu phách lạc về căn phòng không lớn, vẫn thoáng mùi thơm dầu hoa hồng cùng mùi thơm trên thân thể cô ấy.
Lục lọi khắp nơi, tìm kiếm chứng cứ chứng minh hai người từng ở đây, có rồi, một xấp tiền bên gối, một cái đồng hồ, trong ngắn kéo còn có lọ dầu hoa hồng chưa dùng hết ...
Soái Lãng vẫn không cam tâm, tiếp tục tìm kiếm, cuối cùng tìm được một sợi tóc dài, còn mùi thơm oải hương, từ từ ngồi bệt xuống đất giơ sợi tóc trước mắt cười lớn, rất lớn ...
29 tháng 4, sắp tới kỳ nghỉ lễ Mùng 1 tháng 5, Vương Tuyết Na đi làm việc được hơn một tháng rồi, hôm nay mới là ngày đầu cô nhận lương, cũng là lần cuối.
Nữ kế toán đeo găng tay hở ngón tính toán lách cách, miệng lẩm bẩm liên tục, lương hàng ngày bao nhiêu, tăng ca bao nhiêu ngày, cơm trưa trừ đi bao nhiêu ...

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play